Cách 1: Nếu ví văn chương là một đại lộ thênh thang thì mỗi nhà văn đều cố kiếm tìm cho 1 mình 1 lối đi riêng, một vùng đất mới mà khai phá. Thế nhưng dù chẳng cố ý, trên đại lộ rộng lớn đó lại luôn có những lối rẽ, luôn có những giao lộ gặp gỡ thật bất ngờ. Và [Tác phẩm A] của [nhà văn A] và [Tác phẩm B] của [nhà văn B] chính là một giao lộ như thế. Cùng viết về đề tài …., cả hai ngòi bút đã làm bật lên được những vẻ đẹp của …. Song bên cạnh đó, mỗi tác giả đều có những tìm tòi, những hiểu biết đầy thú vị, những khía cạnh mà chỉ họ mới có thể soi chiếu đến. Từ đó, họ mang đến cho độc giả những bài học quý giá về…
Cách 2: Nguyễn Văn Siêu đã từng cho rằng : “Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ, loại không đáng thờ là loại chuyên chú ở văn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người”. Văn chương muôn đời là vậy, hướng về con người và vì con người. Và từ đoạn trích trong [Tác phẩm A] của [nhà văn A] và [Tác phẩm B] của [nhà văn B] ta sẽ hiểu hơn về con người qua hai nhân vật [Nhân vật trong tác phẩm A] và [Nhân vật trong tác phẩm B].
Cách 3: “Văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất trên thế giới" (Pautopxki). Văn học sinh ra để cho đời thêm hoa thơm trái ngọt, cho sự sống vút cao trên mỗi trang văn. Bước vào địa hạt văn học Việt Nam, ta không thể không nhắc tới [nhà văn A] và [nhà văn B]. Bởi đó là hai tác giả, người trước, kẻ sau đã đóng những dấu triện riêng của mình vào nền văn học bằng những thiên truyện hấp dẫn của mình. Đặt 2 đoạn trích trong truyện [Tác phẩm A] của [nhà văn A] cạnh [Tác phẩm B] của [nhà văn B] ta có thể thấy rõ hơn giá trị đặc sắc của mỗi tác phẩm cũng như sự tương đồng và khác biệt trong lối viết giữa hai tác giả.
Cách 4: Văn chương chân chính là văn chương vì con người, phục vụ con người, văn chương ấy: “là thứ khí giới thanh cao và đắc lực để tố cáo một xã hội giả dối và tàn ác làm cho lòng người thêm thanh sạch” (Thạch Lam). Hành trình dài rộng của văn học cũng chính là hành trình miệt mài của người nghệ sĩ đấu tranh với cái xấu cái ác để tôn vinh cái đẹp, cái thanh sạch, cái cao thượng. [nhà văn A] với [Tác phẩm A], [nhà văn B] với [Tác phẩm B] là những nhà văn chân chính đã nói lên tiếng nói nhân đạo của mình trong việc lên án cái ác cái xấu và ngợi ca cái đẹp qua những hình tượng nghệ thuật sống động: [Nhân vật trong tác phẩm A] và [Nhân vật trong tác phẩm B].
Cách 5: Nếu sức chinh phục của hình tượng nghệ thuật là ở sự truyền cảm thì góp phần quyết định tạo ra sự hấp dẫn, lôi cuốn người đọc ấy là nhờ chi tiết, hình ảnh nghệ thuật. Đọc [Tác phẩm A] của [nhà văn A] ta không thể quên hình ảnh …., cũng như không khỏi ám ảnh bởi hình ảnh … ở [Tác phẩm B] của [nhà văn B] .
Cách 6: Hiện thực cách mạng luôn là mảnh đất màu mỡ cho công việc gieo hạt của người nghệ sĩ để từ đó đóng góp cho kho tàng văn học Việt Nam bao hoa thơm trái ngọt. Đó là những tác phẩm trường tồn cùng năm tháng, những bài ca không bao giờ quên để khắc sâu vào lòng người những “thước phim” vô cùng đau thương mà hào hùng về những năm tháng kháng chiến của cảdân tộc.Trên mảnh đất cách mạng ấy có 2 người nghệ sĩ gieo trồng tài hoa mà chúng ta không thể không nhắc đến đó là [nhà văn A] và [nhà văn B] với 2 hình tượng tiêu biểu: [Nhân vật trong tác phẩm A] trong [Tác phẩm A] và [Nhân vật trong tác phẩm B] trong [Tác phẩm B].
Cách 7: Đất nước là đề tài quen thuộc trong thơ văn. Nhưng không vì thế mà nó trở nên đơn điệu nhàm chán. Mỗi thời kỳ lịch sử, mỗi hoàn cảnh khác nhau, cũng như mỗi phong cách của một tác giả lại có cách thể hiện gương mặt tổ quốc khác nhau. Góp phần làm phong phú cho mảng đề tài này ta phải kể đến [Tác phẩm A] của [nhà văn A] và [Tác phẩm B] của [nhà văn B]. Qua đó thấy được hình ảnh thiên nhiên đất nước hiện ra thật hùng vĩ, bên cạnh đó còn có tình cảm quân dân như “cá với nước” sâu nặng, thật thà, nghĩa tình, thủy chung.
Cách 8: Đại thi hào Nga M. Goocki cho rằng “Văn học là nhân học” Còn Nam Cao nhà văn hiện thực xuất sắc của chúng ta quan niệm: “Một tác phẩm văn học có giá trị phải vượt lên mọi bờ cõi và giới hạn ca ngợi tình thương bác ái, sự công bình,… làm cho người gần người hơn”. Do tác phẩm văn học là sản phẩm tinh thần của con người do con người tạo ra để phục vụ con người. Vì thế, nhà văn chân chính đồng thời phải là nhà nhân đạo “ từ trong cốt tủy”. [Tác phẩm A] của [nhà văn A] và [Tác phẩm B] của [nhà văn B] là những tác phẩm thành công với tinh thần vì con người, đặc biệt giàu tấm lòng nhân đạo sâu sắc.
Baitap24h.com