Tuyển chọn các bài văn Tả cây ăn quả mà em yêu thích lớp 4 hay nhất. Sau những cơn mưa mùa xuân, cây na bắt đầu đâm chồi mới. Những chồi non của cây na dần nhú lên. Vào đầu tháng ba, hoa na nở, làm vườn hoa thêm rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp.
Mục lục [Ẩn]
Mẫu số 1 (tả cây dừa)
Mỗi lần em về quê, từ xa xa đã thấy những cây dừa đung đưa trong gió như vẫy chào. Đối với em, dừa là loài cây đẹp, lại cho trái ngọt lành. Vì thế trong tất cả những loài cây ăn quả, em thích nhất là cây dừa.
Những cây dừa thường rất cao lớn, vượt lên cả những mái nhà. Thân cây trơn tuột, được chia thành nhiều khấc. Khách nơi khác thường bảo rằng không có cành thì leo lên sao được. Nhưng đối với người dân lớn lên từ cây dừa như người dân em thì chẳng mấy khó khăn. Những tàu lá dừa mọc tít ở trên ngọn, hình dáng như những chiếc lược gầy guộc chải mái tóc mây trông bầu trời xanh thẳm. Những nhánh lá đu đưa theo gió, tạo ra tiếng xào xạc vui tai, vỗ về bao đứa trẻ vào giấc ngủ say nồng. Dưới những tàu lá là nơi trái dừa sinh ra và phát triển. Những trái dừa kết thành từng chùm, trông hệt như một đàn lợn con xanh mượt. Quả dừa sai lúc lỉu, quả nào quả nấy to tròn, có nhiều nước ngọt mát cùng phần cơm dày dặn. Thật ngon lành làm sao.
Cây dừa đã gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Ở vùng đất đầy nắng và gió này, cây dừa như người bạn đồng hành, hỗ trợ cho cuộc sống nhân dân thêm no ấm. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Ngoài ra, thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Cây dừa quê em mới đáng yêu, đáng quý làm sao! Em rất yêu cây dừa quê em và tự nhủ với lòng rằng phải có ý thức bảo về môi trường, giữ gìn màu tươi xanh của những hàng dừa quê em.
Mẫu số 2 (tả cây khế)
Bố em mang về một cây khế nhỏ vào đầu mùa xuân. Cây chỉ cao đến ngang vai em. Bố nói: “Mùa xuân này trồng cây khế thật tuyệt vời.” Em rất hào hứng chào đón “thành viên mới” của gia đình.
Bố em mua giống khế ngọt từ Nam Định. Khi mới mua, cây khế trông nhỏ bé, không có cành lá gì nhiều. Bố vẫn trồng cây vào góc vườn và chăm sóc mỗi ngày. Dần dần, cây khế bắt đầu mọc chồi và phát triển mạnh mẽ.
Mỗi sáng sớm và chiều muộn, em tưới nước cho cây, còn bố em thì bón phân và cắt tỉa cành. Cây khế giờ đã cao hơn cả bố, lá xanh tươi tốt và xao động nhẹ nhàng mỗi khi có gió. Từ những cành lớn, những chùm hoa màu tím hồng nhỏ nhắn bắt đầu nở. Khoảng ba tháng sau, quả khế đã chín và căng mọng.
Cây khế trong vườn được chăm sóc rất cẩn thận, cho ra quả ngọt mát. Khác hẳn với khế mua ngoài chợ, cả gia đình em đều thích ăn khế tự trồng. Dù cây đã lớn, bố em vẫn thường xuyên bón phân và quét vôi để bảo vệ cây khỏi sâu bệnh. Vào những buổi chiều hè, ngồi dưới tán cây khế, nhìn những cành khế đung đưa trong gió và thưởng thức vị ngon của quả khế, thật sự là một trải nghiệm tuyệt vời.
Mẫu số 3 (tả cây bơ)
Ở huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu quê tôi có một loài cây đặc sản, đó là cây bơ. Loài cây này vô cùng phù hợp với khí hậu thổ nhưỡng của vùng đất đỏ bazan nên gia đình nào ở quê tôi cũng có vài ba cây trong vườn. Đây cũng là loài cây tôi yêu thích nhất trong các cây ăn quả.
Quả bơ hay còn gọi là Lê Dầu là một loại cây có nguồn gốc rất lâu đời từ Mexico và Trung Mỹ, chỉ phát triển vùng nhiệt đới và ôn đới. Trái bơ một vài loại có hình tròn nhưng đa số hình giống như cái bầu nước, khi chín, có loại vẫn giữ nguyên màu như khi còn xanh, nhưng cũng có loại lại đổi qua màu tím đen, bên trong thịt mềm, màu vàng nhạt hoặc xanh nhạt, có vị béo ngọt.
Ở nước ta cây bơ được trồng nhiều ở các vùng Lâm Đồng, Tây Nguyên và miền Đông Nam Bộ, thường trồng trong vườn hay xen canh cùng các loài cây khác. Mùa hè đến là mùa của những quả bơ chín thơm lừng. Hiệu quả kinh tế từ cây bơ rất cao nên nhiều nông dân trong huyện Châu Đức bắt đầu chuyển dần sang chuyên canh loại cây trồng này. Chỉ cần trồng mấy sào bơ có năng suất lẫn chất lượng thì không cần phải dầm mưa dãi nắng vất vả khó nhọc mà vẫn có thu nhập cao.
Quả bơ là một loại quả có rất nhiều công dụng. Với màu xanh mướt, bóng mịn, bơ là loại quả rất thu hút trẻ em. Không chỉ có ngoại hình đẹp, thịt trái bơ cong dẻo mịn, thơm ngon, được sử dụng để làm rất nhiều món ăn. Quả bơ không chỉ là loại trái cây để làm món sinh tố giải khát, rất bổ dưỡng và dễ tiêu hóa mà còn trị được nhiều chứng bệnh, chỉ cần sơ chế là có thể sử dụng ngay, rất ngon lại kích thích vị giác, hợp khẩu vị thích hợp cho mọi lứa tuổi nhất là người già và trẻ em. Bơ là nguồn dinh dưỡng quý giá, bảo vệ các tế bào não, vitamin B tổng hợp trong trái bơ có tác dụng tăng cường trí nhớ. Mỗi ngày chỉ cần ăn khoảng nửa trái là đủ, không nên lạm dụng ăn quá nhiều trong một lần sẽ có cảm giác ngán ngấy, đầy bụng,... Đặc biệt trái bơ còn được sử dụng trong việc làm đẹp cho phụ nữ bằng cách xay nhuyễn thịt bơ trộn với mật ong đắp mặt nạ chừng 15 phút, sau đó rửa mặt bằng nước ấm, sẽ có một làn da đẹp mềm mịn.
Với những giá trị của mình, cây bơ ngày càng được ưa chuộng hơn, nhất là ở quê hương tôi. Tôi rất yêu thích cây bơ và mong rằng loài cây này sẽ ngày càng phát triển kinh tế hơn nữa để đời sống của người dân quê tôi được nâng cao.
Mẫu số 4 (tả cây sầu riêng)
Sinh ra và lớn lên ở miền Nam, nơi có khí hậu nắng nóng suốt cả năm, em luôn gắn liền với hương vị đặc trưng của trái sầu riêng. Đây là loại quả em yêu thích nhất, với hương vị độc đáo mà em không thể nào quên.
Mỗi khi nhìn thấy những trái sầu riêng chín, em luôn cảm thấy thích thú. Trái sầu riêng có vẻ ngoài giống như mít ở miền Bắc, với lớp vỏ gai nhọn, nhưng bên trong lại khác biệt rất nhiều. Một trái sầu riêng thường chỉ có từ 3 đến 5 múi, nhưng múi nào cũng to và ít xơ hơn nhiều so với mít. Điều đặc biệt là mỗi múi sầu riêng đều rất lớn và không có nhiều múi nhỏ như mít, với hương vị thơm ngon.
Trọng lượng của mỗi trái sầu riêng thường dao động từ 1-2 kg, nhưng cũng có những quả nặng đến 3-4 kg. Khi quả sầu riêng chín, mùi hương của nó lan tỏa mạnh mẽ và ngào ngạt. Chỉ cần đứng xa một chút, em đã có thể ngửi thấy mùi thơm từ trái sầu riêng. Dù có người không yêu thích mùi vị của sầu riêng, nhưng khi thử một lần, họ lại dễ dàng mê mẩn. Mỗi múi sầu riêng đều béo ngậy, ngọt ngào và hấp dẫn vô cùng.
Em luôn yêu thích cảm giác thưởng thức trái sầu riêng ngọt lịm, bổ dưỡng bên gia đình mỗi dịp hè đến.
Mẫu số 5 (tả cây bưởi)
Ở vườn ngoại, có rất nhiều loại cây khác nhau như cây xoài, hoa hồng và cây nhãn. Tuy nhiên, cây mà em yêu thích nhất là cây bưởi.
Cây bưởi mà ông trồng đã hơn 20 năm, cao gần 2 mét. Thân cây không quá to, chỉ tương đương bắp chân người lớn. Màu thân cây là màu rêu xám, mịn màng chứ không xù xì như thân cây bàng. Rễ cây rất to và bám sâu vào lòng đất, hút dưỡng chất nuôi cây. Từ thân cây, ba cành lớn vươn ra như những cánh tay khỏe mạnh, sau đó lại chia thành nhiều cành nhỏ hơn. Lá cây bưởi to, dài và thắt lại ở giữa, giống như hình chiếc nậm rượu. Hoa bưởi nhỏ xinh, có màu trắng ngọc, mọc thành chùm. Mùa xuân đến, hoa bưởi nở ngát hương, lan tỏa khắp vườn. Khi hoa tàn, quả bưởi bắt đầu hình thành. Quả bưởi tròn, da nhẵn, được nâng niu cẩn thận. Những quả bưởi ấy giống như những đứa con đầu lòng của cây mẹ, được cây chăm sóc, nuôi dưỡng. Mùa thu, quả bưởi chín vàng, ăn vào sẽ cảm nhận vị ngọt thanh mát, dễ chịu.
Cây bưởi mang lại nhiều lợi ích. Hoa bưởi thơm được dùng để ướp chè, tạo nên hương thơm đặc biệt. Ông ngoại em thường ướp chè với hoa bưởi trong lá sen, tạo ra một loại trà thơm ngon. Vào ngày Rằm Tháng Tám, quả bưởi thường được dâng lên thắp hương để tạ ơn trời đất, tổ tiên. Trong các dịp Tết, bưởi là một phần không thể thiếu trong mâm ngũ quả của người miền Bắc. Các bà, các mẹ còn phơi vỏ bưởi để gội đầu. Tóc sau khi gội bằng vỏ bưởi sẽ bóng mượt, chắc khỏe và thơm dịu.
Bưởi có nhiều loại như bưởi đào, bưởi ổi, bưởi năm roi, bưởi Diễn, mỗi loại có cách trồng và chăm sóc riêng. Tuy nhiên, để cây bưởi ra trái ngọt, người trồng cần chăm sóc với tình yêu thương và sự cẩn thận.
Mỗi mùa hoa bưởi nở, em đều thích cùng ông ngoại đi hái hoa để ướp chè và thưởng thức hương thơm của hoa. Đó là một cảm giác tuyệt vời, càng làm em yêu cây bưởi hơn.
Mẫu số 6 (tả cây nhãn)
Có thể nói rằng em không thể nhớ rõ cây nhãn trong vườn nhà ông nội đã có từ bao giờ, nhưng cảm giác cây đã tồn tại lâu dài và gắn liền với bao kỷ niệm của em.
Quê em là nơi nổi tiếng với nhãn lồng Hưng Yên, có lẽ vì vậy mà trên khắp các con đường làng, bóng cây nhãn luôn hiện hữu. Cây nhãn xanh tươi, phủ bóng mát khắp mọi nơi, dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người dân quê em từ bao đời. Em còn nhớ những buổi trưa hè nắng oi ả, khi cây nhãn tỏa bóng mát cho những người đi làm đồng về. Cảm giác khi sờ vào lớp vỏ sần sùi, nâu sẫm của cây nhãn thật đặc biệt và lạ lẫm.
Cây nhãn đã gắn bó với tuổi thơ của em trong suốt hành trình dài. Mỗi lần em đến trường, bóng cây nhãn đã che chở, tạo bóng râm trên con đường em đi. Mùa xuân về, hoa nhãn bắt đầu nở, mang màu vàng ươm phủ đầy làng quê. Hương hoa nhãn thoảng nhẹ, mộc mạc và tinh tế, khiến em phải tận hưởng mới cảm nhận được hết sự ngọt ngào của nó. Mùi thơm này còn thu hút rất nhiều ong đến để hút nhụy.
Vào những ngày nắng vàng ruộm, khi trời bắt đầu có những đợt sấm, báo hiệu mưa đầu hè, cây nhãn cũng bắt đầu tích tụ hương vị ngọt ngào từ rễ đến thân, quả. Đến lúc quả nhãn chín, hạt bắt đầu chuyển sang màu đen bóng, cùi trở nên dày và mọng, vỏ căng ra, mịn màng hơn. Vào tháng sáu, tháng bảy, khi quả nhãn chín, em chỉ cần nhẹ nhàng dùng răng cắn, vỏ nhãn sẽ nứt ra và dòng nước ngọt lành sẽ chảy vào miệng, mang lại cảm giác tươi mát tuyệt vời.
Có thể thấy rằng, mỗi lần xa quê, trong lòng những người con xứ nhãn lại nhớ về quê hương, nhớ về cây nhãn thân thuộc đã bao năm gắn bó.
Mẫu số 7 (tả cây mít)
Trong vườn nhà em có nhiều loại cây ăn quả, từ xoài, bưởi đến na. Mỗi cây đều phát triển tốt và cho ra nhiều quả. Tuy nhiên, em thích nhất là cây mít, bởi vì em rất yêu thích quả mít.
Cây mít nhà em rất to và đã được trồng từ lâu. Khi em lớn lên, cây mít trước sân đã vươn cao và cho ra rất nhiều quả mỗi năm. Bà em kể lại rằng cây mít không phải do ai trồng mà tự mọc, nhờ vào môi trường ẩm ướt gần giếng, nên cây phát triển mạnh mẽ. Thấy vậy, bà em đã chăm sóc nó, và giờ đây, cây đã lớn như vậy. Thân cây to lớn, nếu em dang tay ra cũng không thể ôm hết.
Vỏ cây mít không mịn mà sần sùi, thậm chí còn có rêu mọc lên, vì vậy sau mỗi trận mưa, cây trở nên rất trơn, không thể trèo lên được. Cây mít nhà em chia thành hai nhánh lớn, mỗi nhánh lại phát triển thêm vài cành con. Lá mít có màu xanh tươi, những lá già chuẩn bị rụng thì chuyển sang màu vàng. Chúng em thường nhặt lá mít làm tiền chơi trò chơi. Các cụ ở đình chùa thường dùng lá mít để làm những ông oản từ gạo nếp để phát lộc cho những người làm lễ, bà em còn kể rằng lá mít được dùng để đập nhẹ vào miệng những đứa trẻ chậm biết nói, giúp các bé nhanh biết nói hơn, thật là kỳ diệu. Những cành và lá non của cây mít khi bị bẻ gãy sẽ tiết ra nhựa trắng rất dính.
Mùa mít đến, cây bắt đầu ra hoa, hoa mít rất đặc biệt. Chúng em thường nhặt những cánh hoa rụng, thả vào chậu nước như những chiếc thuyền nhỏ. Hoa kết thành quả, quả mít non có thể ăn với muối, vị rất ngon. Chúng em hay hái trộm quả non và thường bị bà mắng khi bị phát hiện. Khi mít chín, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa khắp nơi.
Dù vỏ mít bên ngoài sần sùi, gai góc, nhưng bên trong lại vô cùng tuyệt vời. Mít chín vào mùa hè, dù ăn mít rất nóng nhưng em vẫn thích. Những múi mít vàng ươm, thơm lừng, có thể ăn ngay, để tủ lạnh hoặc chế biến thành mít sấy ngon tuyệt.
Cây mít đã gắn bó lâu dài với gia đình em, mang đến những quả mít thơm ngon và mùi hương lan tỏa khắp xóm làng.