Bài văn mô tả về ông dành cho học sinh lớp 3, 4, 5 bao gồm những bài mẫu chọn lọc hay, giúp các em tham khảo, rèn luyện vốn từ vựng và hoàn thành tốt các bài viết miêu tả người trong chương trình lớp 3, 4, 5.
Mục lục [Ẩn]
Tả người ông yêu quý của em - Mẫu số 1
Em lớn lên và sống cùng cha mẹ với ông ngoại ở thành phố. Ông của em vô cùng hiền từ, vui vẻ và năng động. Ông là người tuyệt vời nhất, nên ông cũng là người mà em thương rất nhiều.
Ông của em tên là Phúc, dáng người của ông cũng thế, một người ông phúc hậu, kiểu người hiện đại sang trọng. Ông cao khoảng một mét bảy mươi. Năm nay, ông đã ngoài năm mươi tuổi nhưng đôi lông mày của ông vẫn đen láy. Đôi mắt ông nhỏ, dài, đuôi mắt có vài vết nhăn lúc nào cũng cong lên như đang cười. Ánh mắt ông hiền từ và dịu dàng luôn cho em cảm giác ấm áp như được kề bên cha và mẹ. Hằng ngày ông đến công ty trong bộ vest đen, áo sơ mi trắng thật sang trọng, mang cả giày tây, đeo cái kính rayban có màu vàng lộ ra phần sống mũi rất cao. Chưa hết đâu, ông còn rất lịch lãm với mái tóc bảy ba cổ điển | kèm theo hương nước hoa thơm dịu. Râu của ông rất nhiều, rất cứng, không chỉ thế ông có một đôi môi dày màu nâu rất êm ái khi hôn má em. Giọng nói của ông vẫn rất trong trẻo, vẫn rất trìu mến. Tuổi ông đã cao, tóc đen đã xen kẽ những sợi bạc, nhưng ông vẫn luôn giữ cho mình một sức khỏe thật tốt.
Mỗi ngày ông đều chạy bộ quanh công viên cạnh nhà và cả tập luyện hít đất nên thân thể ông vẫn còn rất cường tráng, đôi tay vẫn chắc nịch như gỗ lim và làn da màu lúa mạch giòn tươi, khỏe khoắn. Những phần cơ của ông rất cứng, em cảm nhận được điều đó khi ông cõng em trên lưng và bước những bước chân rất điềm tĩnh. Những chiều đẹp trời, ông đưa bà nội ra công viên tập khiêu vũ cùng các ông bà khác trong khu phố. Ngắm ông uyển chuyển trong nhịp điệu rộn ràng, em ngưỡng mộ ông vô cùng.
Vào mỗi ngày cuối tuần ông đều dắt em đi ăn gà rán của Texas nằm xéo nhà thờ Đức Bà, đi xem phim ở rạp Galaxy trên đường Nguyễn Du, ông cũng chẳng ngại dắt em đi chơi ở công viên hay đi nhà sách. Mỗi lần đến nhà sách ông đều kề cận bên em, giúp em lựa chọn những quyển sách hay và bổ ích nhất để giúp em có kiến thức học tập, giải trí và các kiến thức về đời sống bổ ích. Nhiều khi ông còn mua cả bộ truyện cổ tích khắp thế giới về để đọc. Sau đó, ông lại kể cho em nghe, xoa xoa cái đầu dỗ dành đưa em vào giấc ngủ như chính mẹ hay ngoại đã từng dỗ em ngủ như thế. Thế đó, ông ngoại của em không giống ông Bụt trong chuyện cổ tích nhưng rất tuyệt vời, luôn dành những điều tốt đẹp cho em. Ông là ngọn hải đăng luôn luôn chỉ dẫn cho em những lúc cần, gần gũi và chăm sóc em một cách chu đáo. Thế nên em rất thương ông ngoại, hi vọng ông sẽ luôn có sức khỏe dồi dào để cùng em đi chơi thật nhiều nơi, cùng nhau sống thật hạnh phúc.
Tả người ông yêu quý của em - Mẫu số 2
Chắc hẳn ai cũng có những kỷ niệm tuổi thơ bên ông bà, và tôi cũng không ngoại lệ. Tôi may mắn được nuôi dưỡng trong tình yêu thương vô hạn của ông, mặc dù bố mẹ tôi đi làm xa, chỉ còn hai bà cháu ở nhà, nhưng không khí gia đình lúc nào cũng đầy ắp niềm vui và tiếng cười.
Năm nay, ông tôi đã 72 tuổi, một độ tuổi mà nhiều ông bà khác đã mắc bệnh tật, nhưng ông tôi vẫn rất khỏe mạnh. Ở nhà, ông vẫn làm những công việc nặng nhọc như bổ củi, gánh nước, tưới cây, v.v. Ông luôn bảo tôi còn nhỏ, chưa làm được những việc nặng, chỉ có thể giúp ông những công việc nhẹ nhàng trong gia đình. Mái tóc ông đã bạc trắng, trông giống như những nhân vật ông Bụt, ông Tiên trong truyện cổ tích. Da của bà tôi giờ đã chuyển sang màu vàng sẫm, gương mặt và bàn tay gầy guộc của bà đã in hằn những nếp nhăn. Bà tôi qua đời năm ngoái, ông rất buồn, nhưng ông nói từ khi tôi về sống cùng ông, ông đã cảm thấy đỡ cô đơn hơn.
Vào những ngày hè, ông thường nằm dài trên chiếc ghế ở đầu hè, chợp mắt trong làn gió nhẹ. Những lúc ấy, tôi cảm thấy ông gần gũi hơn bao giờ hết. Gương mặt ông nhuốm màu thời gian, đôi bàn tay gầy gò lộ rõ các mạch máu, nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nuôi nấng tôi lớn lên. Tôi luôn nhớ nụ cười hiền lành của ông, đôi mắt lờ đờ và những vết nhăn nơi khóe mắt mà thời gian không ngừng in dấu. Mặc dù đôi mắt của ông đã mờ đi, ông vẫn hay bảo rằng mình vẫn rất nhanh nhẹn. Dù đôi chân ông mảnh mai, nhưng khi mặc chiếc quần ca-rô cũ, ông lại xắn lên tận đầu gối.
Ông chỉ có vài chiếc áo sơ mi trắng, nay đã bạc màu, và luôn từ chối những món quà mới của người khác, bảo ông ít khi cần đến. Đôi dép cao su ông mang đã mòn hết đế, nhưng ông vẫn yêu thích. Ông sống đơn giản, nhưng rất hào phóng với con cháu. Chính ông đã dạy tôi rất nhiều bài học quý giá trong cuộc sống. Dù tôi còn nhỏ, nhưng ông đã trang bị cho tôi nhiều kỹ năng cần thiết mà tôi có thể áp dụng trong tương lai. Ông cũng kể cho tôi những câu chuyện đầy ý nghĩa, giải thích cho tôi những bài học mà tôi chưa thấu hiểu. Sống với ông, tôi như được hòa mình vào tình yêu thương vô tận.
Tôi rất yêu quý ông, và mỗi ngày trôi qua, tôi lại càng lo sợ một ngày nào đó ông sẽ không còn bên tôi nữa. Vì vậy, tôi càng trân trọng từng khoảnh khắc được ở bên ông. Ông không chỉ là ông nội, mà còn là người bạn, người thầy, là một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi.
Tả người ông yêu quý của em - Mẫu số 3
Tuổi thơ ai mà không có những khoảnh khắc ngọt ngào bên ông bà, và em cũng vậy. Em được nuôi dưỡng trong tình yêu thương vô tận của ông, và trong lúc bố mẹ đi làm xa, gia đình chỉ có hai ông cháu, nhưng không khí nhà cửa luôn đầy ắp tiếng cười và niềm vui.
Năm nay, ông em đã 72 tuổi, độ tuổi mà nhiều ông bà khác đã trở nên yếu đuối. Tuy nhiên, ông em vẫn rất khỏe mạnh. Ông làm hầu hết các công việc nặng nhọc trong nhà như chặt củi, gánh nước, tưới cây,… Ông luôn bảo em còn nhỏ, chưa thể làm những công việc như thế, em chỉ giúp ông những việc nhẹ nhàng trong nhà thôi. Mái tóc ông đã bạc trắng, giống như tóc của những ông bụt, ông tiên trong truyện cổ tích. Làn da ông đã ngả vàng, trên khuôn mặt và đôi bàn tay gầy guộc đã xuất hiện nhiều nếp nhăn. Bà em qua đời năm ngoái, ông rất buồn, nhưng ông bảo từ khi em về ở cùng ông, ông cảm thấy đỡ cô đơn hơn. Những ngày hè, ông thường nằm trên chiếc ghế ở đầu hè và chợp mắt trong làn gió mát. Những khoảnh khắc ấy khiến em càng thêm ngắm nhìn ông kỹ hơn. Gương mặt ông hằn sâu những khó khăn của cuộc đời, đôi bàn tay gầy gò, nổi rõ những đường gân, nhưng chính đôi tay ấy chứa đựng sức mạnh phi thường, nuôi nấng em khôn lớn. Em luôn nhớ nụ cười hiền hòa, móm mém như nụ cười của ông Bụt, nhớ ánh mắt khép khép và những vết nhăn khóe mắt ngày càng rõ hơn. Em còn nhớ màu mắt nâu của ông, dù đã phai đi nhưng ông vẫn bảo mình nhìn rất rõ. Đôi chân ông mảnh mai, mỗi lần mặc chiếc quần kẻ sọc đen cũ, ông lại xắn lên tận đầu gối. Ông chỉ có bốn chiếc áo sơ mi trắng đã bạc màu, mỗi khi có ai mua quần áo mới cho ông, ông đều từ chối và bảo đồ còn dùng tốt, mua mới thì phí. Đôi dép cao su của ông đã mòn từ lâu, không biết ông đã đi nó từ khi nào. Ông là người rất giản dị như vậy.
Dù sống đơn giản, nhưng ông không bao giờ tiếc gì với con cháu. Ông đã dạy cho em vô vàn điều hay, giúp em hiểu được những lẽ phải trong cuộc sống. Mặc dù em còn nhỏ, nhưng ông đã dạy cho em nhiều kỹ năng cần thiết để em có thể áp dụng trong tương lai. Ông cũng kể cho em rất nhiều câu chuyện thú vị, dạy em những bài học mà lúc ấy em chưa hiểu hết. Sống cùng ông, em như được chìm đắm trong biển yêu thương vô bờ.
Em rất yêu quý ông, và mỗi ngày trôi qua, em lại sợ một ngày nào đó ông sẽ không còn bên em. Vì vậy, em càng trân trọng và yêu thương ông hơn. Ông không chỉ là ông của em, mà còn là người bạn, người thầy, là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của em.
Tả người ông yêu quý của em - Mẫu số 4
Gia đình là nơi hạnh phúc nhất đối với mỗi con người. Từ nhỏ, do bố mẹ em thường xuyên phải đi công tác xa, nên ông là người gần gũi và chăm sóc em nhiều nhất. Ông là người mà em vô cùng kính trọng và yêu quý. Trong suốt thời thơ ấu, ông đã luôn dành cho em tình yêu thương và sự chăm sóc chu đáo.
Ông em năm nay đã 80 tuổi, nhưng ông vẫn rất nhanh nhẹn. Thân hình ông gầy gò, khuôn mặt hằn những nếp nhăn của những tháng năm gian khó mà ông đã trải qua. Khuôn mặt vuông vắn với làn da sạm màu và những vết đồi mồi, đôi mắt đầy vết chân chim, nhưng ông vẫn toát lên vẻ đẹp của tuổi già. Mái tóc bạc trắng, tuy đã phai màu theo năm tháng, nhưng ông luôn giữ cho nó gọn gàng và chải ngược ra sau, để lộ vầng trán cao, in dấu ấn của thời gian. Mỗi khi ông mặc chiếc áo bà ba xám, cùng nụ cười hiền từ, ông khiến em nghĩ đến hình ảnh ông Bụt trong truyện cổ tích. Đôi mắt của ông vẫn sáng ngời, như những vì sao, và ông có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Mỗi khi ông cười, đôi mắt ấy toát lên sự dịu dàng, dù hàm răng đã thiếu vài chiếc, khiến miệng ông hơi móm mỗi khi nói cười. Em rất thích đôi bàn tay của ông. Dù đôi bàn tay ấy đã yếu và các gân tay nổi rõ, nhưng ông vẫn chăm sóc cây cối, cho chim ăn mỗi ngày.
Ông thường mặc những bộ đồ đơn giản ở nhà, như áo sơ mi hoặc áo phông kết hợp với quần dài rộng, còn khi ra ngoài hay tham dự các dịp đặc biệt, ông thường chọn bộ quần áo ka-ki hay com-lê lịch sự, làm ông trở nên vô cùng trang trọng. Ông em rất yêu thích đọc sách, ngày nào cũng đeo kính lão nhỏ và ngồi bên cửa sổ đọc sách về mọi lĩnh vực, từ đó ông tích lũy một kho tàng kiến thức phong phú. Bố mẹ em thường xuyên đi công tác, chính ông là người đưa đón em đi học và dạy em học bài. Ông cũng hay kể cho em nghe những câu chuyện về thời xưa, về chiến tranh, về đời sống, về những phong tục truyền thống. Giọng nói ấm áp và đầy tình thương của ông khiến mỗi câu chuyện như một chuyến phiêu lưu, cuốn hút em như chính mình là nhân vật trong đó. Nhờ những câu chuyện của ông, em đã trưởng thành lên rất nhiều. Dù ông là người tuyệt vời, nhưng những khó khăn trong cuộc đời đã khiến ông dần yếu đi. Cơn ho kéo dài mỗi đêm làm gián đoạn giấc ngủ của ông, khiến em cảm thấy lòng mình đau xót.
Ông là người ông mà em kính yêu nhất, và em mong ông luôn khỏe mạnh và sống lâu. Dù bây giờ em đã có thể tự lo cho bản thân, nhưng em vẫn luôn khao khát được ông chăm sóc và vỗ về. Suốt cuộc đời, ông đã hy sinh rất nhiều vì con cháu. Em yêu ông rất nhiều và hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để đáp lại tình yêu thương vô bờ mà ông dành cho em.
Tả người ông yêu quý của em - Mẫu số 5
Bố mẹ tôi đều là bác sĩ, vì vậy công việc của họ rất bận rộn. Chính vì vậy, từ nhỏ tôi luôn được ông yêu thương và chăm sóc đặc biệt. Đó cũng là lý do tôi rất quý ông.
Ông tôi năm nay 63 tuổi và đã nghỉ hưu từ lâu. Ông cao khoảng 1m80, dáng người cân đối. Do công việc trước đây phải ngồi nhiều và tuổi tác, lưng ông hơi cong. Tuy vậy, điều này không hề ảnh hưởng đến vẻ ngoài phong độ của ông. Tóc ông có những sợi bạc, và ông hay đùa rằng tóc mình có màu muối tiêu. Khuôn mặt ông hiền từ với vầng trán cao và đôi mắt ấm áp. Bình thường, ông phải đeo kính gọng đen mới nhìn rõ. Ông không có râu vì ông bảo không thích nuôi râu. Ở nhà, ông thường mặc những chiếc áo dài màu trầm như nâu, đen hay xanh, khiến ông trông thật giản dị và gần gũi.
Khi đi ra ngoài, ông thường mặc vest, trông rất trang trọng. Hàng ngày, ông dành thời gian tập thể dục trong công viên gần nhà, chơi cờ với bạn bè trong sân hoặc chăm sóc vườn cây cảnh. Nhưng ông dành nhiều thời gian nhất để chơi với tôi. Chúng tôi cùng xây lâu đài, đóng vai, và chơi trò bác sĩ… Ông luôn tham gia các trò chơi của tôi một cách nhiệt tình, không giống những ông bà khác chỉ ngó lơ. Ngoài việc chơi, ông cũng dạy tôi rất nhiều điều bổ ích. Ông dạy tôi đọc, viết, làm toán mà không làm tôi cảm thấy sợ hãi. Ông còn chỉ cho tôi những kỹ năng cần thiết như rửa bát, gấp quần áo, lau nhà… Ông dạy tôi sống tốt và biết yêu thương mọi người. Mọi người thường bảo tôi giống ông nhất, từ thói quen đến cách trò chuyện. Có lẽ vì tôi đã ở bên ông từ nhỏ, chơi và học cùng ông mỗi ngày. Có thể đơn giản vì tôi là cháu của ông. Mỗi ngày, tôi luôn cầu nguyện cho ông khỏe mạnh và sống lâu bên tôi.
Mỗi sáng, tôi đều thấy ông đi tập thể dục về. Chiều nào cũng thấy ông đánh cờ trước sân. Tối đến, ông lại cắt tỉa cây cảnh sau nhà. Và mỗi ngày, tôi đều nói "Chào ông". Cảm giác ấy khiến tôi rất hạnh phúc.