BAITAP24H.COM Chia Sẻ Cương Ôn Luyện Thi Các Lớp

Chia sẻ kiến thức với các bạn nhiều rồi… Hôm nay, cùng Trạm văn lắng mình một chút về câu chuyện năm lớp 9 với những tiếc nuối nhưng đáng quý, đáng để chiêm nghiệm của một nhân vật tôi giấu tên nhé. Hi vọng câu chuyện này sẽ giúp các bạn tin tưởng vào bản thân mình và không ngừng cố gắng, nỗ lực để đạt được mục tiêu đã đề ra nha. 

“Lớp 9 – một khối lớp cuối cấp với những cảm xúc khó tả và nhiều hướng đi bắt buộc bản thân tôi phải lựa chọn. Nếu hỏi điều tuyệt vời nhất trong khoảng thời gian thanh xuân lớp 9 thì tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay là bản thân rất may mắn khi được cô dìu dắt ôn đội tuyển HSG môn Ngữ văn. Ngày ấy, duy chỉ có lớp 9 mới được thi Tỉnh. Nhưng để vào đội tuyển Tỉnh là cả một quá trình cạnh tranh vô cùng khắt khe. Chúng tôi phải trải qua hai vòng thi Huyện mới được chọn vào đội tuyển. Cơ hội còn khó khăn hơn nữa khi cả Huyện chỉ có 5 tấm vé và tôi được trở thành một trong 5 thành viên ấy. Nhưng song song với niềm vui là những suy nghĩ về điều kiện học tập của bản thân.

Tuy nhiên, “đời sống thì có hạn nhưng sự học thì vô hạn”. Dẫu có khó khăn đến nhường nào thì tôi vẫn luôn sẵn sàng vượt hơn 20km để tham gia lớp học bồi dưỡng HSG. Vất vả có, khó khăn có, nhưng ở cô bé miền sơn cước vẫn không ngừng nỗ lực, không ngừng cố gắng từng ngày để học tập tốt.

Sau bao thời gian ôn luyện, chờ đợi và hồi hộp thì kỳ thi HSG Tỉnh cuối cùng cũng đã đến. Các cô đã động viên và khích lệ tôi rất nhiều. Giây phút bước ra khỏi phòng thi, tôi thấy an tâm và có chút hài lòng với bài làm của mình. Nhưng ngày kết quả báo về, tôi không khỏi bàng hoàng và suy sụp. Cảm xúc lúc đó rất tệ và hỗn độn với nhiều mảnh vỡ. Một cô bé luôn nỗ lực, cố gắng khẳng định bản thân và ôm trọn hi vọng về những thành tích tốt bỗng nhận được tin mình trượt HSG. Cả bầu trời dường như chỉ còn màu mực với những giọt nước mắt không thể nào kìm nén. Khoảnh khắc ấy tôi như chết lặng và chợt hoài nghi về bản thân. Rằng… Mình thực sự có năng lực hay không? Mình có quá chủ quan hay không? Và thậm chí tôi đã nghĩ về bản thân một cách thậm tệ: Đúng là kẻ thất bại, đáng đời…

Kể từ khi nhận kết quả không mấy là tự hào ấy, tôi đã thực sự chán ghét bản thân và chối bỏ cái mác Đội tuyển HSG Tỉnh. Sự thất bại còn khiến tôi từ bỏ một cơ hội quý giá hơn nữa, đó là thi vào trường Chuyên. Với tâm thế của một người vừa trượt HSG, tôi khó có thể lấy lại tự tin và thậm chí là không dám thử thách mình, dù chỉ một lần. Tôi vin vào rất nhiều cái cớ và cố tình lờ đi những lời động viên, khuyên nhủ của thầy cô và gia đình. Người ta nói rằng: “Có ba điều trong cuộc đời mỗi người nếu đi qua sẽ không lấy lại được: thời gian, lời nói và cơ hội”. Cơ hội chỉ có ý nghĩa khi con người ta biết nắm bắt. Với tôi, tôi đã bỏ lỡ. Cánh cửa trường Chuyên thật sự khép lại với một người đã thất bại ngay trong chính bản thân mình.

Mãi sau này khi may mắn được trở thành một trong những học sinh trường ngoài được vào đội Dự tuyển HSG Quốc gia và được theo học một thời gian ngắn dưới mái trường Chuyên, tôi đã rất giận bản thân của năm 15 tuổi đã không dám thử sức. Giá như và không bao giờ có giá như. Tôi quá yếu đuối, không dám bước ra khỏi cái bóng của sự thất bại.

Tôi thấm thía vô cùng ý kiến của Platon: “Chiến thắng bản thân là chiến thắng hiển hách nhất”. Khó khăn, thất bại vốn là một quy luật của cuộc sống. Tôi đã từng không thể chiến thắng chính bản thân mình và đã để lại ở năm lớp 9 rất nhiều nuối tiếc. Vì vậy, mong rằng qua câu chuyện này, các bạn chuẩn bị lên lớp 9, các bạn đang ôn đội tuyển HSG hay là các bạn đang ôn tốt nghiệp sẽ không ngừng nỗ lực, cố gắng và chiến đấu hết sức mình. Hãy gạt bỏ những sợ hãi, những mặc cảm của bạn thân để không ngừng hoàn thiện và chuẩn bị tốt nhất cho những kì thi quan trọng của mình nhé!

Muốn chuẩn bị tốt cho tương lai thì cách tốt nhất chỉ có thể hoàn thành công việc của hiện tại. Mỗi người sẽ có một giới hạn nhưng nếu sẵn sàng bứt phá khỏi vùng an toàn và không ngại thử sức thì bạn sẽ nhận được những bài học vô cùng quý giá. Ấy là sự trải nghiệm. Học tập dẫu có áp lực, “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” nhưng các bạn ạ, cố gắng hết mình, nắm bắt cơ hội thì ít nhất bạn sẽ không phải nuối tiếc, không phải ngậm ngùi trong hai chữ “giá như”.

Rất mong nhận được những câu chuyện, những chia sẻ của các bạn về kỉ niệm của tuổi 15, của năm tháng cuối cấp đầy luyến lưu nhé!