Câu thơ “Vườn ai mướt quá xanh như ngọc” trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử mở ra một hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Cảnh sắc xanh mướt như ngọc không chỉ phản ánh vẻ đẹp của vườn mà còn gợi cảm xúc sâu lắng về sự sống và niềm khao khát của thi nhân.
Có người cho rằng câu thơ “Vườn ai mướt quá xanh như ngọc” là câu hay nhất trong bài thơ này. Nhận xét đó có đúng không? Vì sao?
Trả lời:
Bài thơ nổi bật với vẻ đẹp tổng thể của nó, nhưng trong đó có những điểm thẩm mỹ nổi bật. Vì vậy, có thể nói rằng “Vườn ai mướt quá xanh như ngọc” là một trong những câu thơ hay nhất của bài vì những lý do sau:
Tình yêu của Hàn Mặc Tử với người thôn Vĩ được thể hiện qua tình yêu dành cho cảnh vật nơi đây. Vĩ Dạ chủ yếu sống bằng nghề làm vườn, vì thế, vườn cây là hình ảnh đại diện cho thần thái của thôn Vĩ. Trong bút ký "Đường vô miền Trung" (in trong tập "Phấn thông vàng", 1939), Xuân Diệu đã bị ấn tượng bởi những khu vườn thôn Vĩ, nơi các khu vườn bao quanh nhà, tạo thành một cấu trúc thẩm mỹ xinh xắn, khiến nhà thơ cảm nhận như một bài thơ tứ tuyệt. Cấu trúc này cho thấy vườn được chăm sóc chu đáo, các khóm hoa và cây cảnh vốn đã xanh tươi lại càng thêm đẹp và sinh động nhờ bàn tay chăm sóc khéo léo.
Chỉ với từ "mướt," Hàn Mặc Tử đã gợi lên sự chăm sóc cẩn thận, vẻ tươi tốt, đầy sức sống của vườn cây, đồng thời thể hiện sự sạch sẽ và bóng bẩy của từng chiếc lá dưới ánh mặt trời. Ý thơ “vườn ai mướt quá” mang sắc thái ngợi ca, trong khi “xanh như ngọc” là một so sánh đẹp, gợi hình ảnh những lá cây xanh mướt, mượt mà dưới ánh sáng buổi sáng, ánh lên như ngọc. Chỉ có một người có tình yêu sâu sắc với thiên nhiên và cuộc sống, có ân tình đậm đà với thôn Vĩ mới có thể lưu giữ những hình ảnh sống động và đẹp đẽ như vậy trong tâm trí.