Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku diễn ra vào một đêm khuya, khi cả hai đều mang trong lòng những nỗi niềm riêng. Từ những cuộc trò chuyện chân thành, họ nhận ra những khó khăn và cảm xúc chưa được giải tỏa, dẫn đến một cuộc chia tay đầy xúc động.
Mục lục [Ẩn]
14 Mẫu tóm tắt Cuộc gặp gỡ tình cờ được chọn lọc hay nhất
Mẫu số 1
Sau khi trở về nhà bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki nhận được lời khuyên từ bố mẹ, khuyên cô không nên hành động thiếu suy nghĩ và khẩn cầu cô quay lại nhà chồng ngay trong đêm. Dù buồn bã, cô vẫn đồng ý và hứa lần sau sẽ trở về với tinh thần tươi vui hơn. Khi gọi phu xe, cô ngạc nhiên nhận ra người đó là anh Rô-ku, bạn cũ và người mà cô từng có tình cảm. Sau khi nhận ra nhau, họ trò chuyện và Ô-sê-ki cảm thấy xót xa khi nghe về cuộc sống khó khăn của anh. Dù muốn chia sẻ về những khó khăn của mình, nhưng thấy anh đang buồn bã, cô quyết định không nói thêm và tạm biệt anh trong đêm khuya, mỗi người bước đi trên con đường riêng của mình.
Mẫu số 2
Đoạn trích miêu tả cuộc trò chuyện tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang chất chứa nhiều nỗi buồn không thể chia sẻ. Rô-ku, bạn thuở nhỏ và là người cô từng âm thầm yêu mến, giờ đây phải đối mặt với cuộc sống khó khăn. Gia đình anh không hạnh phúc và anh phải vất vả kiếm sống với nghề phu xe. Trong cuộc trò chuyện, Ô-si-kê cảm thấy xót xa khi nghĩ rằng một phần khó khăn của Rô-ku có thể liên quan đến cô. Dù nhớ về kỷ niệm xưa, cô không dám bày tỏ nỗi lòng và chỉ gửi lời chúc tốt đẹp cho anh. Rô-ku, dù nặng trĩu nỗi buồn, vẫn giữ hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua, rồi lặng lẽ rời đi với nỗi niềm sâu kín trong lòng.
Mẫu số 3
Đoạn trích miêu tả cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya yên tĩnh, khi Ô-si-kê đang chịu đựng nhiều nỗi buồn. Rô-ku, chàng trai sống cạnh nhà từ thuở nhỏ và là người cô từng yêu thầm, giờ đây phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống. Gia đình anh không hạnh phúc và anh phải lao động vất vả với nghề kéo xe. Trong cuộc trò chuyện, Ô-si-kê tạm quên đi danh phận của mình và trò chuyện với Rô-ku như hai người bạn cũ lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy áy náy và xấu hổ khi nghĩ rằng có thể phần nào nguyên nhân khiến Rô-ku gặp khó khăn là do cô. Trước khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh gặp được may mắn. Rô-ku, dù buồn bã, vẫn hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua.
Mẫu số 4
Ô-sê-ki được gả vào một gia đình có danh tiếng, nhưng lại không hạnh phúc với người chồng của mình. Trong một lần trở về nhà bố mẹ, Ô-sê-ki nhận được lời khuyên từ họ rằng không nên hành động thiếu suy nghĩ và nên trở về nhà chồng ngay trong đêm. Cô gọi phu xe để trở lại, và tình cờ người phu xe đó chính là Rô-ku – bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và là người cô từng có cảm tình. Sau khi nhận ra nhau, Ô-sê-ki và Rô-ku trò chuyện, và cô biết được rằng cuộc sống hiện tại của anh khá khó khăn: gia đình không hạnh phúc và anh phải vất vả làm nghề phu xe hàng ngày. Trong khoảnh khắc đó, Ô-sê-ki tạm quên đi vai trò của mình và trò chuyện với anh như hai người bạn cũ lâu ngày gặp lại. Dù muốn chia sẻ nỗi lòng rằng cuộc sống của cô cũng không hạnh phúc, nhưng khi thấy vẻ mặt buồn bã của Rô-ku, cô đã không nói gì thêm và quyết định chia tay. Rô-ku, cảm thấy buồn bã, hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ.
Mẫu số 5
Khi trở về nhà bố mẹ, Ô-sê-ki nhận được sự khuyên nhủ từ họ rằng không nên hành động bồng bột và cần trở về nhà chồng ngay trong đêm. Dù lòng đầy nỗi buồn, Ô-sê-ki vẫn cố gắng tươi cười để bố mẹ yên tâm và hứa lần tới sẽ trở về với tâm trạng tốt hơn. Cô gọi xe kéo để trở lại, và tình cờ người kéo xe lại là Rô-ku – người bạn thân từ thuở nhỏ và là người cô từng có cảm tình đặc biệt. Sau khi nhận ra nhau, hai người trò chuyện về cuộc sống hiện tại của Rô-ku. Nghe về những khó khăn của anh, Ô-sê-ki cảm thấy xót xa và nhớ lại mối tình xưa của họ. Mặc dù muốn chia sẻ rằng cuộc sống của mình cũng không hạnh phúc, nhưng khi thấy vẻ mặt mệt mỏi và buồn bã của anh, cô không nỡ nói ra. Cuối cùng, cô quyết định tạm biệt anh trong sự im lặng. Hai người chia tay nhau trong đêm khuya, mỗi người đi về một hướng, mang theo những nỗi niềm riêng.
Mẫu số 6
Đoạn trích miêu tả cuộc trò chuyện tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya yên tĩnh, khi Ô-si-kê đang đầy nỗi buồn. Rô-ku, người hàng xóm từ thuở nhỏ mà cô từng thầm thương và mơ về một đám cưới, giờ đây phải sống trong hoàn cảnh khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và mưu sinh bằng nghề kéo xe. Gặp lại nhau, Ô-si-kê tạm quên đi danh phận của mình và trò chuyện với Rô-ku như những người bạn lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn vì có thể phần nào ảnh hưởng đến tình cảnh của Rô-ku. Trước khi chia tay, Ô-si-kê gửi những lời chúc tốt đẹp và cầu mong cho anh gặp may mắn trong tương lai. Rô-ku, dù lòng nặng trĩu, vẫn hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua.
Mẫu số 7
Đoạn trích mô tả cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang chất chứa nhiều nỗi buồn. Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và là người cô từng mơ mộng về một đám cưới, giờ đây đang phải đối mặt với khó khăn trong cuộc sống, gia đình không hạnh phúc và làm nghề kéo xe để mưu sinh. Trong khoảnh khắc này, Ô-si-kê tạm quên đi vị trí của mình và trò chuyện với Rô-ku như những người bạn lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng có thể một phần tình cảnh của Rô-ku là do mình. Trước khi chia tay, Ô-si-kê gửi những lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh gặp những điều may mắn. Rô-ku, dù buồn bã, vẫn hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ.
Mẫu số 8
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện bất ngờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang mang trong lòng nhiều nỗi muộn phiền. Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô, cũng là người mà cô từng có tình cảm sâu đậm, đã từng là chàng trai trong những giấc mơ cưới của cô thuở còn trẻ. Trong cuộc gặp gỡ định mệnh ấy, Ô-si-kê ân cần hỏi thăm Rô-ku và biết rằng cuộc sống hiện tại của anh đầy gian truân, gia đình không hạnh phúc và anh phải vất vả kiếm sống bằng nghề phu xe hàng ngày. Cô bỗng chốc quên đi vị thế hiện tại của mình, trò chuyện với anh như hai người thân quen lâu ngày gặp lại, không còn khoảng cách. Trong lòng cô dâng lên nỗi ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào trách nhiệm về tình cảnh hiện tại của anh cũng do cô mà ra. Hai người trao nhau những lời cuối cùng trước khi tạm biệt, Ô-si-kê gửi gắm những lời chúc chân thành, cầu mong anh gặp được những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Rô-ku, trong lòng mang nỗi buồn man mác, hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Sau khi chia tay, anh rời đi trong sự tiếc nuối, còn Ô-si-kê quay về với nhiều tâm sự và suy tư về cuộc sống.
Mẫu số 9
Sau khi quay về nhà bố mẹ đẻ trong cơn tức giận, Ô-sê-ki được cha mẹ khuyên không nên hành động vội vàng và họ thúc giục cô quay lại nhà chồng ngay trong đêm. Mặc dù trong lòng đầy buồn bã, cô vẫn quyết định nghe theo lời khuyên của bố mẹ, hứa sẽ trở về với tâm trạng vui vẻ hơn vào lần sau. Ô-sê-ki gọi một chiếc xe kéo để trở về, và thật bất ngờ, người kéo xe lại chính là anh Rô-ku, người bạn thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và cũng là người cô từng có tình cảm sâu đậm. Khi nhận ra nhau, cả hai hỏi thăm về cuộc sống của nhau. Nghe về những khó khăn trong cuộc sống của Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy nặng lòng. Những ký ức về tình cảm xưa và tình cảnh hiện tại của anh khiến cô suy nghĩ nhiều. Dù rất muốn chia sẻ với anh về cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi và u sầu của anh, cô quyết định giữ lại cảm xúc của mình. Cuối cùng, Ô-sê-ki chào tạm biệt Rô-ku. Họ chia tay nhau trong đêm khuya yên tĩnh, mỗi người đi theo con đường riêng, mang theo những tâm sự không thể nói ra.
Mẫu số 10
Đoạn trích mô tả cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya yên tĩnh, khi Ô-si-kê đang nặng lòng với nhiều nỗi buồn. Rô-ku, người bạn thân thiết từ thuở nhỏ và là người mà cô từng dành tình cảm sâu đậm, giờ đây đang phải đối mặt với cuộc sống khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và làm nghề kéo xe để kiếm sống. Trong khoảnh khắc đó, Ô-si-kê tạm quên đi vị trí của mình và trò chuyện với anh như những người bạn lâu ngày mới gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng có thể một phần tình cảnh của Rô-ku liên quan đến mình. Cuộc trò chuyện diễn ra trong không gian tĩnh lặng của đêm, nơi họ chia sẻ những tâm tư sâu kín. Trước khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc và cầu nguyện cho Rô-ku tìm được những điều tốt đẹp hơn. Rô-ku, dù buồn bã, vẫn hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ và lặng lẽ rời đi, mang theo nỗi niềm riêng.
Mẫu số 11
Sau khi rời khỏi nhà chồng để trở về với gia đình bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki nhận được sự khuyên nhủ từ cha mẹ. Họ nhắc nhở cô không nên hành động bốc đồng và khuyên cô quay trở lại nhà chồng ngay trong đêm. Mặc dù lòng đầy nỗi buồn, nhưng Ô-sê-ki cố gắng mỉm cười và hứa sẽ trở về trong tâm trạng vui vẻ hơn lần sau để làm yên lòng bố mẹ. Cô gọi xe kéo để trở lại nhà chồng, và thật bất ngờ, người kéo xe lại chính là anh Rô-ku – người bạn từ thuở nhỏ và cũng là người cô từng có tình cảm sâu đậm. Sau khi nhận ra nhau, họ trò chuyện và hỏi thăm về cuộc sống hiện tại của nhau. Khi nghe về những khó khăn trong cuộc sống của Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy xót xa và nghĩ về tình trạng của anh cũng như những kỷ niệm xưa. Dù muốn chia sẻ nhiều điều về cuộc sống không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt buồn bã và mệt mỏi của anh, cô đã kìm nén cảm xúc và chỉ chào tạm biệt. Cuối cùng, họ chia tay trong đêm khuya yên tĩnh, mỗi người đi theo con đường riêng của mình, mang theo những nỗi niềm cá nhân.
Mẫu số 12
Ô-sê-ki được gả vào một gia đình danh giá, nhưng cuộc hôn nhân của cô lại không đem lại hạnh phúc. Sau một cuộc cãi vã với chồng, cô giận dữ trở về nhà bố mẹ đẻ. Cha mẹ cô, lo lắng trước hành động bốc đồng của con gái, khuyên cô không nên hành động vội vàng và mong cô trở lại nhà chồng ngay trong đêm. Nghe theo lời cha mẹ, Ô-sê-ki gọi một chiếc xe kéo để trở về, và thật bất ngờ, người kéo xe lại là anh Rô-ku, bạn từ thuở nhỏ của cô và cũng là người cô từng âm thầm yêu mến. Khi nhận ra nhau, cả hai đều cảm thấy xúc động. Ô-sê-ki hỏi thăm về cuộc sống hiện tại của Rô-ku và được biết rằng cuộc sống của anh đang gặp nhiều khó khăn, gia đình không hạnh phúc và anh phải vất vả kiếm sống bằng nghề kéo xe. Trong khoảnh khắc đó, Ô-sê-ki tạm quên đi vị thế của mình và trò chuyện với anh như những người bạn lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào tình trạng của anh có liên quan đến mình. Mặc dù muốn chia sẻ nhiều điều về cuộc sống không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt buồn bã và mệt mỏi của anh, cô quyết định giữ lại cảm xúc và chào tạm biệt anh trong im lặng. Rô-ku buồn bã rời đi, hy vọng cuộc gặp này chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Ô-sê-ki trở về với nhiều suy tư và những nỗi niềm chưa nói hết. Hai người chia tay trong đêm khuya yên tĩnh, mỗi người đi theo con đường riêng, để lại trong lòng nhau những nỗi buồn và ký ức khó quên.
Mẫu số 13
Sau khi rời khỏi nhà chồng và trở về nhà bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki nhận được sự khuyên nhủ từ cha mẹ rằng cô không nên hành động bồng bột như vậy và họ mong cô trở lại nhà chồng ngay trong đêm. Dù trong lòng buồn bã, cô vẫn cố gắng mỉm cười để làm cha mẹ yên tâm và hứa sẽ trở lại với tinh thần tươi vui hơn lần sau. Cô gọi một chiếc xe kéo để về lại nhà chồng, và thật tình cờ, người kéo xe là anh Rô-ku – người bạn thuở nhỏ sống cạnh nhà cô, đồng thời cũng là người cô từng có tình cảm đặc biệt. Khi nhận ra nhau, cả hai trò chuyện và hỏi thăm về cuộc sống hiện tại. Nghe những câu chuyện về cuộc sống khó khăn của Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy xót xa và suy nghĩ nhiều về tình cảnh của anh cũng như kỷ niệm tình cảm trước đây của họ. Mặc dù rất muốn chia sẻ về cuộc sống không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt buồn bã và mệt mỏi của anh, cô đã chọn im lặng và quyết định chào tạm biệt anh. Hai người chia tay nhau trong đêm khuya yên tĩnh, mỗi người đi theo một hướng khác nhau.
Mẫu số 14
Đoạn trích miêu tả cuộc trò chuyện bất ngờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang mang nỗi buồn sâu sắc. Rô-ku, người bạn thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và cũng là người cô từng yêu mến, hiện đang phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống. Khi gặp lại nhau, Ô-si-kê hỏi thăm và nhận ra rằng cuộc sống của Rô-ku không hề dễ dàng: gia đình anh không hạnh phúc và anh phải làm việc vất vả để kiếm sống. Trong khoảnh khắc, Ô-si-kê quên đi địa vị của mình và trò chuyện với anh như hai người bạn lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy áy náy và hổ thẹn khi nghĩ rằng một phần tình cảnh của Rô-ku có thể liên quan đến cô. Khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh có được những điều tốt lành. Rô-ku, dù cảm thấy buồn bã, vẫn hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ.