Tài liệu tóm tắt Cuộc gặp gỡ tình cờ Ngữ văn lớp 12 thuộc bộ Chân trời sáng tạo, cung cấp ba bài tóm tắt ngắn gọn và đầy đủ nhất về tác phẩm Cuộc gặp gỡ tình cờ. Nội dung tài liệu này giúp học sinh nắm bắt được những điểm chính của văn bản, hỗ trợ việc học tốt môn Ngữ văn lớp 12.
Mục lục [Ẩn]
15 Mẫu tóm tắt Cuộc gặp gỡ tình cờ chọn lọc
Mẫu số 1
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện tình cờ của Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang mang trong lòng nhiều nỗi buồn không thể chia sẻ. Rô-ku, người bạn thuở nhỏ sống bên cạnh nhà cô, cũng là người cô từng thầm thương và mơ mộng về một đám cưới hạnh phúc khi còn trẻ. Trong cuộc trò chuyện, Ô-si-kê hỏi thăm Rô-ku và biết rằng cuộc sống hiện tại của anh vô cùng khó khăn. Gia đình anh không hạnh phúc, còn anh thì phải ngày ngày vất vả mưu sinh bằng nghề phu xe. Dường như quên đi danh phận của mình, Ô-si-kê trò chuyện với Rô-ku như hai người bạn thân lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy đau lòng và hổ thẹn khi nghĩ rằng, có lẽ một phần cuộc sống khốn khó của Rô-ku cũng do cô mà ra. Trong phút chốc, những kỷ niệm xưa ùa về, nhưng hiện thực phũ phàng khiến cô không dám thổ lộ. Trước khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho Rô-ku gặp được những điều may mắn hơn trong tương lai. Rô-ku, dù lòng nặng trĩu nỗi buồn, vẫn nuôi hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Anh buồn bã rời đi, mang theo nỗi niềm sâu kín.
Mẫu số 2
Sau khi trở về nhà bố mẹ, Ô-sê-ki nhận lời khuyên từ bố mẹ không nên hành động bồng bột và được khuyến khích trở về nhà chồng ngay trong đêm. Mặc dù buồn bã, Ô-sê-ki vẫn cố gắng mỉm cười để bố mẹ yên lòng và hứa sẽ trở lại với vẻ mặt vui vẻ hơn. Khi gọi xe kéo để trở về, cô gặp Rô-ku, người bạn cũ sống gần nhà và là người cô từng có tình cảm. Cả hai hỏi thăm nhau về cuộc sống hiện tại. Nghe về những khó khăn của Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy nặng lòng và suy nghĩ nhiều về tình cảnh của anh và mối tình xưa. Dù muốn chia sẻ sự không hạnh phúc của mình, nhưng nhìn thấy khuôn mặt buồn bã của anh, cô không nỡ nói ra. Cuối cùng, cô quyết định chia tay trong im lặng. Hai người rời đi trong đêm khuya, mỗi người mang theo nỗi niềm riêng.
Mẫu số 3
Cuộc trò chuyện bất ngờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya tĩnh mịch, khi Ô-si-kê đang đối mặt với nỗi buồn. Rô-ku, chàng trai từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và là người cô từng mơ về một đám cưới hạnh phúc. Khi gặp lại, Ô-si-kê phát hiện cuộc sống của Rô-ku hiện tại đầy khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và anh phải làm nghề kéo xe. Ô-si-kê trò chuyện với Rô-ku như những người bạn lâu ngày gặp lại, quên đi địa vị của mình. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng một phần khó khăn của Rô-ku có thể do cô gây ra. Trước khi chia tay, Ô-si-kê chúc phúc và cầu nguyện cho Rô-ku gặp may mắn. Rô-ku rời đi với hy vọng cuộc gặp này chỉ là giấc mơ.
Mẫu số 4
Cuộc trò chuyện bất ngờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku diễn ra vào đêm khuya khi Ô-si-kê đang trải qua nhiều nỗi buồn. Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ và là mối tình đầu của cô, đang sống trong hoàn cảnh khó khăn với công việc phu xe và gia đình không hạnh phúc. Ô-si-kê, quên đi vị thế của mình, trò chuyện với anh như những người bạn lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào đó trách nhiệm về tình cảnh của Rô-ku có thể do cô gây ra. Sau cuộc trò chuyện, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh, còn Rô-ku rời đi với nỗi buồn sâu lắng, hy vọng cuộc gặp chỉ là một giấc mơ.
Mẫu số 5
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya tĩnh mịch, khi lòng Ô-si-kê đang chất chứa nhiều muộn phiền. Rô-ku là người bạn thân thiết từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô, cũng là người cô từng có tình cảm sâu đậm. Thuở còn trẻ, cô đã từng mơ mộng về một đám cưới với anh. Khi gặp lại, Ô-si-kê hỏi thăm và biết được rằng cuộc sống của Rô-ku hiện tại vô cùng khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và anh phải vất vả đi làm phu xe hàng ngày. Trong phút chốc, cô quên đi danh phận của mình, trò chuyện với anh như hai người thân thiết lâu ngày mới gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào đó, Rô-ku ra nông nỗi này cũng có liên quan đến cô. Cuộc trò chuyện diễn ra trong không gian yên tĩnh của đêm, hai người chia sẻ những tâm sự chất chứa trong lòng. Cuối cùng, họ tạm biệt nhau, Ô-si-kê gửi lời chúc và cầu nguyện cho Rô-ku gặp được những điều tốt đẹp nhất. Trong lòng Rô-ku, anh hi vọng đây chỉ là một giấc mơ buồn, rồi anh lặng lẽ rời đi, mang theo nỗi niềm sâu kín.
Mẫu số 6
Sau khi rời khỏi nhà chồng và trở về nhà bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki đã nhận được sự khuyên nhủ từ bố mẹ. Họ nói rằng cô không nên hành động bồng bột như vậy và khuyên cô quay lại nhà chồng ngay trong đêm. Dù trong lòng buồn bã, nhưng để bố mẹ yên tâm, cô đã hứa sẽ trở về với khuôn mặt tươi tắn hơn trong lần tới. Cô gọi xe kéo để trở lại nhà chồng, và thật bất ngờ, người phu xe chính là anh Rô-ku – người bạn thân từ thuở nhỏ, cũng là người mà cô từng có tình cảm đặc biệt. Khi nhận ra nhau, cả hai đã trò chuyện và hỏi thăm về cuộc sống hiện tại. Nghe những câu chuyện về cuộc sống khó khăn của anh Rô-ku, Ô-sê-ki không khỏi chạnh lòng và suy nghĩ nhiều về tình cảnh của anh cũng như kỷ niệm tình yêu giữa hai người. Mặc dù trong lòng muốn chia sẻ rất nhiều về cuộc sống không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đầy thẫn thờ và mệt mỏi của anh, cô đã kìm nén cảm xúc và chỉ nói lời tạm biệt. Hai người chia tay nhau trong khung cảnh đêm khuya tĩnh mịch, mỗi người một ngả, mang theo những nỗi niềm riêng.
Mẫu số 7
“Cuộc gặp gỡ tình cờ” là văn bản xoay quanh câu chuyện về cuộc gặp gỡ giữa Ô-sê-ki và Rô-ku. Ô-sê-ki là một cô gái tài sắc vẹn toàn và được gả vào một gia đình giàu có. Tuy nhiên, cuộc đời thật bất công, cuộc sống hôn nhân giữa cô và chồng không được hạnh phúc như mong muốn. Cô đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cô bỏ về nhà gia đình cha mẹ để để nói hết những gì trong lòng nhưng cô nhận lại được lời khuyên từ cha mẹ là quay trở lại gia đình chồng để tiếp tục cuộc hôn nhân, nếu cô không quay lại thì công việc của em trai cô sẽ bị ảnh hưởng. Mặc dù rất buồn bã nhưng cô vẫn nghe lời khuyên và ra về để trở lại nhà chồng với tâm trang thật rối bời. Trong khung cảnh đêm khuya, cô đã gặp lại người bạn cũ của mình – đó chính là Rô-ku, một người bạn hàng xóm thuở xưa, một người rất thân thiết và có khoảng thời gian cô đã nghĩ sẽ hạnh phúc cùng người bạn hàng xóm. Thế nhưng khi gặp lại, đâu ai ngờ tới cả hai đều trong hoàn cảnh giống nhau, cuộc sống hôn nhân đều không hạnh phúc. Rô-ku phải đi làm nghề lái xe để kiếm ăn, nuôi sống gia đình. Cả hai tâm sự rất lâu về cuộc sống, Ô-sê-ki mới chợt nghĩ, phải chăng cuộc sống khó khăn hiện tại của Rô-ku một phần lỗi là do mình. Cuộc gặp gỡ nào cũng đến lúc chia xa, sau khi tâm sự xong, cả hai đều bước ra về nhưng tâm trạng thật rối bời. Tác phẩm đã thực sự thành công khi khai thác được nội tâm nhân vật.
Mẫu số 8
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện bất ngờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku vào một đêm khuya, khi Ô-si-kê đang mang trong lòng nhiều nỗi muộn phiền. Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô, cũng là người mà cô từng có tình cảm sâu đậm, đã từng là chàng trai trong những giấc mơ cưới của cô thuở còn trẻ. Trong cuộc gặp gỡ định mệnh ấy, Ô-si-kê ân cần hỏi thăm Rô-ku và biết rằng cuộc sống hiện tại của anh đầy gian truân, gia đình không hạnh phúc và anh phải vất vả kiếm sống bằng nghề phu xe hàng ngày. Cô bỗng chốc quên đi vị thế hiện tại của mình, trò chuyện với anh như hai người thân quen lâu ngày gặp lại, không còn khoảng cách. Trong lòng cô dâng lên nỗi ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào trách nhiệm về tình cảnh hiện tại của anh cũng do cô mà ra. Hai người trao nhau những lời cuối cùng trước khi tạm biệt, Ô-si-kê gửi gắm những lời chúc chân thành, cầu mong anh gặp được những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Rô-ku, trong lòng mang nỗi buồn man mác, hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Sau khi chia tay, anh rời đi trong sự tiếc nuối, còn Ô-si-kê quay về với nhiều tâm sự và suy tư về cuộc sống.
Mẫu số 9
Sau khi bỏ về nhà bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki được bố mẹ khuyên ngăn không nên hành động thiếu suy nghĩ như vậy và thúc giục cô trở về nhà chồng ngay trong đêm. Cô buồn bã nhưng cũng nói cho bố mẹ vui lòng và hứa hẹn lần tới trở về trong khuôn mặt rặng rỡ hơn. Cô gọi phu xe trở mình về, tình cờ người phu xe ấy lại chính là anh Rô-ku – người bạn sống từ nhỏ cạnh nhà cô, cũng là người cô có tình cảm. Sau khi nhận ra nhau, cô và anh đã hỏi thăm nhau. Nghe những câu chuyện về cuộc sống của anh Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy buồn lòng, cô suy nghĩ rất nhiều về tình cảnh của anh cũng như câu chuyện tình cảm năm xưa của hai người. Mặc dù muốn tâm sự rất nhiều điều với anh rằng cuộc sống của cô cũng không được hạnh phúc, tuy nhiên, khi nhìn thấy khuôn mặt đầy thẫn thờ, chẳng mấy vui vẻ, cô đã không nói và quyết định chào tạm biệt anh. Hai người tạm biệt nhau trong khung cảnh đêm khuya, mỗi người đi một hướng.
Mẫu số 10
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya tĩnh mịch, khi lòng Ô-si-kê đang ngổn ngang bao nỗi muộn phiền. Rô-ku, chàng trai sống cạnh nhà từ thuở nhỏ, là người mà cô từng thầm thương trộm nhớ và đã có những giấc mơ về một đám cưới với anh khi còn trẻ. Khi gặp lại, Ô-si-kê hỏi thăm tình hình của Rô-ku và biết rằng cuộc sống hiện tại của anh đầy khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và anh phải vất vả mưu sinh bằng nghề kéo xe. Trong khoảnh khắc đó, Ô-si-kê quên đi danh phận của mình, trò chuyện với anh như hai người bạn thân lâu ngày mới gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng một phần nguyên nhân khiến Rô-ku rơi vào hoàn cảnh này là do cô. Khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Rô-ku buồn bã rời đi, hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ.
Mẫu số 11
Sau khi trở về nhà bố mẹ đẻ, Ô-sê-ki được bố mẹ khuyên nhủ không nên hành động bồng bột và thúc giục cô quay về nhà chồng ngay trong đêm. Dù trong lòng buồn bã, Ô-sê-ki vẫn cố gắng mỉm cười để bố mẹ yên tâm và hứa hẹn lần tới sẽ trở về với vẻ mặt rạng rỡ hơn. Cô gọi xe kéo để trở về, tình cờ người kéo xe lại là anh Rô-ku – người bạn thân từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô, cũng là người cô từng có tình cảm đặc biệt. Khi nhận ra nhau, cả hai hỏi thăm về cuộc sống hiện tại. Nghe những câu chuyện về cuộc sống khó khăn của anh Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy nặng lòng và suy nghĩ rất nhiều về tình cảnh của anh cũng như mối tình xưa. Dù muốn chia sẻ rằng cuộc sống của mình cũng không hạnh phúc, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt buồn bã, đượm vẻ mệt mỏi của anh, cô không nỡ nói ra. Cuối cùng, cô quyết định chào tạm biệt anh trong im lặng. Hai người chia tay trong đêm khuya tĩnh mịch, mỗi người đi về một hướng khác nhau, mang theo những nỗi niềm riêng.
Mẫu số 12
Đoạn trích kể về cuộc trò chuyện tình cờ giữa Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya tĩnh mịch, khi lòng Ô-si-kê đang ngổn ngang bao nỗi muộn phiền. Rô-ku, chàng trai sống cạnh nhà từ thuở nhỏ, là người mà cô từng thầm thương trộm nhớ và đã có những giấc mơ về một đám cưới với anh khi còn trẻ. Khi gặp lại, Ô-si-kê hỏi thăm tình hình của Rô-ku và biết rằng cuộc sống hiện tại của anh đầy khó khăn, gia đình không hạnh phúc, và anh phải vất vả mưu sinh bằng nghề kéo xe. Trong khoảnh khắc đó, Ô-si-kê quên đi danh phận của mình, trò chuyện với anh như hai người bạn thân lâu ngày mới gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng một phần nguyên nhân khiến Rô-ku rơi vào hoàn cảnh này là do cô. Khi chia tay, Ô-si-kê gửi lời chúc tốt đẹp và cầu nguyện cho anh gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Rô-ku buồn bã rời đi, hi vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ.
Mẫu số 13
Sau khi trở về nhà bố mẹ đẻ trong cơn giận dữ, Ô-sê-ki bị bố mẹ khuyên ngăn không nên hành động thiếu suy nghĩ như vậy và thúc giục cô quay lại nhà chồng ngay trong đêm. Mặc dù lòng buồn bã, cô vẫn nghe theo lời khuyên của bố mẹ, hứa hẹn sẽ trở lại với một khuôn mặt rạng rỡ hơn lần sau. Ô-sê-ki gọi một chiếc xe kéo để đưa mình về, và tình cờ, người kéo xe đó chính là anh Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và cũng là người cô từng có tình cảm sâu đậm. Khi nhận ra nhau, hai người hỏi thăm tình hình của nhau. Nghe về cuộc sống khó khăn của anh Rô-ku, Ô-sê-ki cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Những kỷ niệm về mối tình xưa và tình cảnh hiện tại của anh khiến cô suy nghĩ rất nhiều. Dù rất muốn chia sẻ với anh rằng cuộc sống hôn nhân của cô cũng không hạnh phúc, nhưng nhìn khuôn mặt mệt mỏi và thẫn thờ của anh, cô quyết định giữ lại những lời tâm sự trong lòng. Cuối cùng, Ô-sê-ki chào tạm biệt anh Rô-ku. Hai người chia tay trong bóng đêm tĩnh mịch, mỗi người một ngả, mang theo những nỗi niềm riêng không nói thành lời.
Mẫu số 14
Ô-sê-ki được gả vào một gia đình danh giá, nhưng cuộc sống hôn nhân của cô lại không hạnh phúc. Trong một lần cãi nhau với chồng, cô tức giận bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Bố mẹ cô, lo lắng trước hành động bốc đồng của con gái, đã khuyên cô không nên hành động thiếu suy nghĩ và mong cô trở về nhà chồng ngay trong đêm. Vâng lời bố mẹ, Ô-sê-ki gọi một chiếc xe kéo để đưa mình về. Tình cờ, người kéo xe lại chính là anh Rô-ku, người bạn từ thuở nhỏ sống cạnh nhà cô và cũng là người cô từng thầm thương trộm nhớ. Khi nhận ra nhau, cả hai không khỏi bồi hồi. Ô-sê-ki hỏi thăm về cuộc sống hiện tại của anh và biết rằng cuộc sống của anh không mấy suôn sẻ, gia đình không hạnh phúc và anh phải vất vả mưu sinh bằng nghề phu xe mỗi ngày. Trong khoảnh khắc đó, cô quên đi vị thế của mình và trò chuyện với anh như hai người bạn thân thiết lâu ngày gặp lại. Cô cảm thấy ái ngại và hổ thẹn khi nghĩ rằng phần nào trách nhiệm về tình cảnh hiện tại của anh cũng do cô mà ra. Dù muốn chia sẻ rất nhiều về cuộc sống không hạnh phúc của mình, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt thẫn thờ và mệt mỏi của anh, cô quyết định giữ lại những lời tâm sự và chào tạm biệt anh trong im lặng. Rô-ku buồn bã rời đi, hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Ô-sê-ki trở về với nhiều suy tư, mang theo những nỗi niềm chưa nói hết. Hai người chia tay trong đêm khuya tĩnh mịch, mỗi người một hướng, để lại trong lòng nhau những nỗi buồn và hoài niệm khôn nguôi.
Mẫu số 15
Đoạn trích nói về cuộc trò chuyện tình cờ của Ô-si-kê và Rô-ku trong một đêm khuya khi mà Ô-si-kê đang chất chứa nhiều muộn phiền trong lòng. Rô-ku – là một anh chàng sống từ nhỏ cạnh bên nhà cô, cũng là người mà cô có cảm tình, cô đã từng mơ mộng về đám cưới với anh khi còn trẻ. Ô-si-kê hỏi thăm anh và biết được rằng cuộc sống hiện tại của anh không mấy suôn sẻ, gia đình không hạnh phúc, anh thì vất vả đi phu xe hàng ngày. Trong phút chốc, cô bỗng quên đi danh phận của mình và trò chuyện với anh như hai người thân quen lâu ngày mới gặp lại. Cô cũng cảm thấy ái ngại, hổ thẹn khi nghĩ rằng Rô-ku ra nông nỗi ấy một phần cũng là do cô. Hai người tạm biệt nhau, Ô-sê-ki gửi lời chúc cũng như cầu nguyện cho anh gặp được những điều tốt đẹp nhất. Rô-ku hi vọng đây chỉ là giấc mơ, buồn bã rời đi.