BAITAP24H.COM Chia Sẻ Cương Ôn Luyện Thi Các Lớp

Giải Nobel Văn học

1. "Sinh, lộng lẫy như đóa hoa mùa hại tử, lặng lẽ và đẹp đẽ như chiếc lá mùa thu.

2. Thế giới hôn tôi với niềm đau, tôi đáp lại thế giới bằng những bản nhạc

3. Chỉ trải qua sự mài đùa của địa ngục mới có thể tạo ra sức mạnh xây dựng nên thiên đường, chỉ những ngón tay từng gì máu mới đàn ra được thứ âm thanh đẹp đẽ nhất thế gian.

4. Thế gian chỉ có một chủ nghĩa anh hùng, đó chính là vẫn luôn yêu đời dù đã tận mắt chứng kiến chân tướng cuộc sống.

5. Phần lớn mọi người đều đã chết ở tuổi 20-30, bởi lẽ qua độ tuổi này, họ chỉ còn là cái bóng của mình, quãng đời còn lại là quá trình mô phỏng lại chính mình, ngày này qua ngày khác, họ lặp lại những gì mình làm, những gì mình nghĩ, những gì mình yêu mình ghét một cách máy móc và giả tạo hơn. 

6. Khi còn trẻ, chúng ta yêu nhau mà không biết.

7. Lòng người, chỉ có thể thắng được, chứ không thể chờ người khác ban tặng. 

8. Đời người có hai bi kịch: một là tuyệt vọng, hai là quá đắc ý.

9. Muốn kết hôn hày kết hôn, muốn độc thân hày duy trì sự độc thân đó, dẫu sao thì sau cùng, mọi người cũng đều sẽ hối hận.

10. Một người lý trí là người thay đổi bản thân đi thích nghi với môi trường, chỉ có những người không lý trí mới muốn đi thay đổi môi trường để nó thích hợp với mình. Nhưng lịch sử lại thường được tạo nên bởi những người ở về sau.

11. Đừng chăm chăm vào việc vượt qua đồng nghiệp hay người đi trước, hày nỗ lực vượt qua chính mình.

12. Rất khó để hoàn hảo, vì vậy, tôi đánh giá một người dựa trên việc anh ta thất bại tuyệt vời như thế nào khi làm những điều không thể.

13. Chiến tranh không quyết định ai đúng, nó chỉ quyết định ai sống sót.

14. Ăn mày không hề để kị với tỷ phú, nhưng anh ta nhất định sẽ đế kị với ăn mày có thu nhập cao hơn mình.

15. Vấn đề của thế giới này nằm ở chỗ người thông minh luôn rất tò mò, trong khi kẻ ngốc nghếch lại chẳng bao giờ ngờ hoặc.

16. Tất cả những hành động và tư tường vì đại, đều có một khởi đầu về cùng nhỏ bé và tầm thường. 17. Đường đi sau tôi, bởi lẽ tôi có thể không biết dẫn đường, đừng đi trước tôi, bởi lẽ tôi có thể không biết chạy theo, hãy đi cạnh tôi, làm một người bạn của tôi.

18. Quan trọng không phải chữa lành, mà là đem theo nỗi đau và tiếp tục sống.

19. Thời gian trôi theo một cách giống nhau với tất cả mọi người, nhưng mỗi người lại du hành thời gian theo một cách khác nhau.

20. Có lẽ càng là người thân thiết, càng là người yêu sâu đậm sẽ càng khó miêu tả ra hết, nhưng càng là những thứ xấu xa, lại càng dễ dàng in sâu trong tâm trí.

21. Quá khứ đều là giả, kí ức là một con đường một chiều, tất cả những ngày xuân của quá khứ đều không thể quay trở lại ngay cả thứ tình yêu cuồng nhiệt và kiên định nhất, suy cho cùng cùng chỉ là hiện thực thoảng qua chỉ có cô đơn là vĩnh hằng.

22. Mỗi một người đều rất cô đơn, chúng ta dùng đủ mọi cách để xua đuổi sự cô đơn, thực tế vẫn tiếp tục sự cô đơn của mình. Cô đơn là lời nguyền mà tạo hóa ban cho những kẻ sống theo bảy đần, một mình là lỗi thoát duy nhất cho sự cô đơn.

23. Sinh mệnh trước giờ chưa từng tách rời khỏi sự cô đơn. Bất kể chúng ta khi ra đời, trường thành, yêu thương, thành công hay thất bại, sau cùng, cô đơn vẫn luôn tồn tại trong một góc của cuộc sống như một cái bóng.

24. Trên thế gian này, thứ đại kị nhất chính là thập toàn thập mỹ, bạn xem trăng trên trời, tròn rồi lại khuyết, quả trên cây, chín rồi sẽ rụng. Phàm là chuyện gì cũng hãy giữ lại một chút "thiêu thiếu, có vậy mới cân bằng.

25. Thứ người khác nhìn thấy là giày, thứ ta cảm nhận được là bàn chân. Đừng vì ham muốn sự sang trọng của đôi giày mà làm tổn thương bàn chân của mình.

26. Thế sự giống như sách vậy, lật từng trang từng trang một. Con người phải nhìn về phía trước, bớt lật quá khứ lại.